Hà Văn Thịnh
Theo BBC (8.3.2011), báo Manila Times - tờ báo lâu năm và nhiều uy tín nhất của Philippines mới đây đã chỉ trích mạnh mẽ chính quyền Bắc Kinh và gọi đích danh đó là kẻ “du côn khu vực” (Regional Bully)! Manila Times còn cho biết rằng Philippines sẵn sàng giáng trả mọi hành động xâm lược của TQ, kẻ “thật là đáng sợ”, mặc dù sức mạnh quân sự của Philippines là lạc hậu nhất vùng Đông Nam Á, kém hơn cả Việt Nam (!).
Đọc mà buồn cho nước mình. Bao nhiêu năm qua, dù TQ có ngang ngược đến mấy, hành hạ tàn nhẫn ngư dân mình như thế nào, ăn cướp trắng trợn ra sao, Chính phủ ta cũng chỉ hành xử đến mức “người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam ra tuyên bố”, rồi... hết!
Cái đáng bàn ở đây là tại sao một nước nhỏ và yếu về thực lực như Philippines lại dám đối đầu với một cường quốc trong khi Việt Nam không dám và, chỉ lo “bảo vệ tình hữu nghị”? Hữu nghị thì ai cũng rõ là đã có bao giờ đâu mà bảo vệ.
Nếu có truy xét tận cùng thì may ra, có chăng chỉ là “hữu nghị” trong chuyện năm 2010, Việt Nam nhập siêu từ TQ 12,7 tỷ USD. Chỉ nhìn vào đó là thấy rõ “người ta” đã hy sinh quyền lợi của các doanh nhân Việt Nam, sức mạnh kinh tế Việt Nam cho kẻ láng giềng tham lam phương Bắc đến mức nào. Làm sao thoát khỏi sự lạc hậu, kém cỏi khi nền kinh tế bị TQ đè đầu cưỡi cổ như thế? Chẳng lẽ bài học “chấn hưng nội hóa” cách đây tròn một thế kỷ (mà cha ông ta nhận biết một cách tinh tường) đã trở thành vật tế thần cho tình hữu nghị rồi ư? Đó là chưa nói chuyện nếu hải quan Việt Nam không tham nhũng (có thể là đã được ai đó bật đèn xanh) thì một lượng hàng hốa buôn lậu trị giá hàng tỷ USD không thể qua được biên giới. Nói như thế để thấy tham nhũng không chỉ phá hoại nền kinh tế mà còn tiếp tay cho nguy cơ mất nước nhãn tiền.
Nghe chuyện Philippines, càng xót xa hơn khi đọc lại lời dạy của Hồ Chủ tịch, khi Người minh xác rằng chúng ta càng nhân nhượng kẻ thù càng lấn tới. Đó cũng là điều ai cũng biết, ngoại trừ các nhà lãnh đạo hiện nay. Và, ai cũng biết rõ rằng không thể bảo vệ được chủ quyền lãnh thổ thiêng liêng của Tổ quốc bằng những tuyên bố. Chắc chắn các nhà Marxism thuộc hệ nhai lại hiểu Marx khi ông nói sức mạnh vật chất chỉ có thể bị đánh bại bởi sức mạnh vật chất? Càng “tuyên bố”, càng nói những lời đong đưa theo kiểu bèo dạt, ghế không trôi thì càng dung dưỡng cho cái ác và sự trắng trợn lộng hành.
Đã là du côn thì không thể nói chuyện bằng ngôn từ vì nó có hiểu, có biết thế nào đâu để tốn công vô ích. Đã là du côn thì nhất thiết không nên, không thể kết bạn. Đặc biệt, dám gọi Chính phủ một cường quốc là du côn, đủ để biết tinh thần bất khuất, sẵn sàng dám chơi, dám chịu của người Phi cao đến mức nào! Điều cần phải biết thêm từ lịch sử là: Tại sao hàng ngàn năm qua cha ông ta không bao giờ nhân nhượng trước bất kỳ hành động xâm lược nào từ phương Bắc, không khi nào thất bại trong mọi cuộc đối đầu, mà bây giờ ta lại không dám học theo, dù chỉ một chút, “tinh thần Philippines”? Sự trớ trêu của cuộc đời là ở chỗ, đến thế kỷ XXI, người Việt Nam phải cắp sách đi học người Phi về sự quật cường!
Huế, 26.3.2011
H.V.T
Tác giả gửi trực tiếp cho BVN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét