Thứ Tư, 16 tháng 3, 2011

Vì sao cảnh cướp bóc không xảy ra trong thảm họa ở Nhật?

Posted by truongthondlb1


Theo dõi tin tức tại Nhật Bản thật khủng khiếp với 3 thảm họa liên tiếp – trận động đất mạnh kỷ lục, sóng thần và một nhà máy điện hạt nhân đang gặp sự cố. Nhưng có những thông tin tốt lành mà cả thế giới phải học tập…

(Dân trí) – Trên khắp thế giới, các dấu hiệu về những bất ổn của con người – cảnh cướp bóc và tranh giành đồ ăn và dịch vụ – thường xảy ra sau các thảm họa. Nhưng dường như những điều đó lại hoàn toàn vắng bóng tại Nhật Bản.



Mọi người xếp hàng trước cửa một siêu thị ở Sendai, phía đông bắc Nhật Bản.

Quang cảnh nhiều khu vực ở phía bắc Nhật Bản trông giống như hậu quả thời Thế chiến II. Không một quốc gia công nghiệp phát triển nào kể từ đó lại chứng kiến số người chết vì thiên tai cao như vậy.

Theo dõi tin tức tại Nhật Bản thật khủng khiếp với 3 thảm họa liên tiếp – trận động đất mạnh kỷ lục, sóng thần và một nhà máy điện hạt nhân đang gặp sự cố. Nhưng có những thông tin tốt lành mà cả thế giới phải học tập.

Tại những nơi hàng hóa từ các tổ chức cứu trợ được đưa tới, mọi người xếp hàng đúng trật tự, lịch sự, bình tĩnh và không có thông tin về các cuộc ẩu đả, xô đẩy hay tranh giành. Các siêu thị Nhật đã giảm giá mạnh và các chủ sở hữu máy bán hàng tự động đã mở các máy bán hàng, phân phát nước uống miễn phí cho các nhân viên cứu trợ, nhân viên khẩn cấp và những người tình nguyện tham gia trợ giúp trong thảm họa.

Và đặc biệt nhất là bất chấp sự tàn phá và sự khan hiếm hàng hóa, không xảy ra cảnh cướp bóc. Sự vắng bóng của nạn cướp bóc tại Nhật Bản đã khiến nhiều người quan sát phương Tây bất ngờ. Đối lập với các thảm họa thiên nhiên gần đây trên khắp thế giới, người Nhật có vẻ như rất đoàn kết và cư xử có trật tự, thay vì tận dụng cuộc khủng hoảng để tư lợi cá nhân.

“Tinh thần đoàn kết đặc biệt cao tại Nhật Bản. Sức mạnh xã hội có thể còn ấn tượng hơn sức mạnh công nghệ của Nhật Bản”, nhà báo Ed West viết trên tờ Telegraph của Anh.

Nhìn trên khắp thế giới, cảnh cướp bóc không phải là hiếm sau các trận thiên tai gần đây. Sau siêu bão Katrina, người New Orlean đã chứng kiến nạn cướp bóc trên quy mô mà nhiều người Mỹ cũng phải bất ngờ. Sau trận động đất tại Chile hồi năm ngoái, nạn cướp bóc diễn ra nghiêm trọng tới nỗi quân đội phải can thiệp.

Nạn cướp bóc tràn lan đã xảy ra tại Haiti sau trận động đất hồi năm ngoái và trong trận lũ lụt tại Anh năm 2007. Tại New Zealand, nạn cướp bóc và hôi của cũng xảy ra sau trận động đất hồi tháng 3 năm ngoái.

“Tại sao một số nền văn hóa đối phó với thảm họa bằng cách biến của cải của người khác thành của chính mình nhưng các nền văn hóa khác, đặc biệt là người Nhật, lại chứng tỏ lòng vị tha thậm chí trong thảm họa?”, Ed West viết.

Trên thực tế, mọi thứ dường như đang trở nên tồi tệ hơn tại Nhật Bản. Lương thực, nhiên liệu, nước sạch và điện đều bị cắt giảm.



Các kệ hàng trống trơn tại một siêu thị ở Tokyo.

Một số gian hàng trong các siêu thị trống trơn. Tại khu vực đông dân cư Nerima của thủ đô Tokyo, các nhu yếu phẩm như gạo, bánh mì, mì ăn liền đều cháy hàng. Điện bị cắt để tiết kiệm điện năng.

“Khoảng 40-50 người đã xếp hàng bên ngoài khi chúng tôi mở cửa lúc 10 giờ sáng. Lượng thực phẩm dự kiến bán trong một ngày đã hết veo chỉ trong 1 giờ. Chúng tôi đã được chuyển đến một lượng thực thẩm tương tự khác vào buổi trưa nhưng cũng bán hết chỉ trong một giờ”, ông Toshiro Imai, một quản lý cửa hàng tại Tokyo, cho biết.

Hơn 100 tuyến tàu điện tại khu vực Tokyo hôm thứ Hai đã bị gián đoạn do cắt điện, khiến việc đi lại của hành khách bị ảnh hưởng khi mọi người trở lại làm việc sau ngày nghỉ cuối tuần.

Công ty điện Tokyo đã bắt đầu cắt điện luân phiên tại Tokyo và các thành phố lân cận để tiết kiệm điện giữa lúc xảy ra cuộc khủng hoảng tại các nhà máy điện hạt nhân ở những khu vực bị ảnh hưởng bởi động đất.

Kênh truyền hình NHK đã chiếu hình ảnh quay được từ trên cao về tỉnh Ibaraki, phía bắc Tokyo, nơi quang cảnh là một màu đen kịt ngoại trừ vài đốm sáng từ những chiếc ô tô.

Tuy nhiên, bất chấp những khó khăn, cách cư xử của người Nhật dường như ngày càng tốt hơn.

Một nhân chứng tại Miyagi, gần tâm chấn của động đất, cho hay: “Khí đốt và nước đã bị cắt tại Miyagi và thành phố Sendai. Ngoại trừ các trường hợp đặc biệt, điện cũng bị cắt. Nhưng không có sự hoảng sợ trên đường phố cũng như trong các cửa hàng”.

Những đức tính của người Nhật như lịch sự, trung thực, hành động có trật tự… vốn được nhiều người ngưỡng mộ.

Một người Brazil hoạt động trong lĩnh vực trang sức do mệt mỏi sau một chuyến bay dài đã để quên một hành lý không khóa chứa hàng nghìn USD tiền mặt và nhiều đá quý trên một tuyến tàu điện ở Tokyo. Chủ nhà trọ đã trò chuyện với anh này và dẫn anh tới nhà ga quản lý tàu điện. Tại đây, hành lý và toàn bộ tài sản bên trong đã đợi chủ nhân tại quầy đồ đạc thất lạc.

Những câu chuyện như vậy có thể tin được tại Nhật Bản nhưng lại khó tin ở New York, Paris hay London. Vì sao vậy?

Gregory Pflugfelder, giám đốc trung tâm Văn hóa Nhật Donald Keene tại Đại học Colombia (Mỹ), giải thích: “Người Nhật có ý thức rằng trước hết là phải có trách nhiệm với cộng đồng”.

An Bình tổng hợp

http://dantri.com.vn/c36/s36-464490/vi-sao-canh-cuop-boc-khong-xay-ra-trong-tham-hoa-o-nhat.htm

Hãy mở mắt nhà cầm quyền Việt Nam về trình độ dân trí của dân tộc

Posted on Tháng Ba 16, 2011 by truongthondlb1


Đinh H. Lĩnh (danlambao) - Sự câm lặng chịu đựng của dân tộc Việt Nam qua nhiều thập niên đã khiến nhà cầm quyền lãnh đạo đảng CSVN xem thường dân tộc, chà đạp trên nhân vị con người VN. Sự câm lặng đó đã tác hại đến đời sống tinh thần, vật chất của toàn dân và an ninh lãnh thổ.

Vâng đúng thế, trở về quá khứ hơn 30 năm trước, đất nước đã bị Đảng và Nhà Nước che mắt, bịt mặt, kiểm soát cái bao tử của toàn dân cho dễ cai trị và đẩy xã hội VN ngược về “thời kỳ đồ đá”. Trí tuệ Đảng quyền áp đặt sách lược CS “Bần cùng hóa nhân dân” bằng cách đánh tư sản, bắt cả nước theo chế độ bao cấp. 1975 khi cả thế giới tự do đang trên đà đến tuyệt đỉnh văn minh, Việt Nam tự tụt lại thời kỳ thắt lưng buộc bụng thuở kháng chiến chống Pháp. Kinh nghiệm quá khứ và các bài học “cải cách điền địa, tam nông, TAND đấu tố tư sản mại bản, cường hào ác bá, học tập cải tạo v.v… Đảng CS lãnh đạo nhà nước Việt Nam đã trùm trên đầu dân tộc một bức màn sắt to hơn, dày hơn. Người dân VN lại tiếp tục chịu đựng, và cái chịu đựng này tự biến thành bệnh “chịu đựng thâm niên” và Đảng quyền CS tha hồ lộng hành trong mọi lãnh vực. Mọi sách lược, chủ nghĩa hoặc bất cứ luận cứ nào từ thời điểm ngày xưa cho đến ngày hôm nay, chúng ta không cần trở lại để mất thì giờ tranh luận thêm khó hiểu, và dân thường cũng không cần hiểu.

Cho đến khi chính bản thân Đảng cũng tự cảm thấy không chịu đựng được “cái bướu Ung N.G.U” của mình mới vội vã chuyển qua “Thời kỳ đổi mới theo hướng XHCN”. Một cái may cho Đảng CSVN, một thay đổi nhỏ mà kết quả được cả hai vế…

Dân được lại quyền sở hữu những tư hữu nhỏ của mình và được tự do kinh doanh theo “pháp luật nhà nước”. Dân chúng chịu đựng khổ ải qua nhiều thập niên, đùng một lúc lấy lại được một ít quyền lợi đã bị mất từ lâu. Thế là Đảng “muôn năm”, tất nhiên không thể trách cứ.

Đảng viên CS cũng được quyền kinh doanh trong hiến pháp mới, cũng có quyền tư-hữu, thế là “Đảng chuyên chính vô sản” trở thành “hữu-sản Đảng” nhanh tột cùng kỷ lục. Dân kinh doanh kiếm sống bằng mồ hôi và nước mắt tạo tí sở hữu cho mình. Đảng kinh doanh bằng cách “sở hữu hóa” vật chất của nhân dân và tài nguyên quốc gia và như thế là công bằng??!. Với công trạng “Đổi mới sáng suốt” này nên đảng CSVN có độc quyền lãnh đạo “trường tồn”**

Những gốc tre già CS còn mang nhiều tự kỷ, họ không ngờ rằng khi ánh sáng văn minh tràn vào một đất nước kém mở mang thì “Măng hấp thụ cái văn minh đó nhanh hơn cái rễ xù xì”…

Thành phần độc tài lãnh đạo CSVN họ cứ tưởng mình sẽ mãi giữ được những thứ họ đang có, họ tin tưởng vào cái mạng lưởi công an, an ninh chìm nổi, kể cả một lực lượng côn đồ (nhân dân tự phát) bao quanh che chở cho họ. Họ dùng những lực lượng này để đàn áp, bóc lột, hà hiếp dân chúng, những người thấp cổ bé miệng, đe dọa những người khác chính kiến thiệt hại quyền lợi của họ. Sử dụng an ninh, mật vụ, côn đồ… một thói quen của phát xít, quân phiệt, độc tài không bao giờ có thể “trường-tồn” lãnh đạo !

Toàn dân VN qua hơn 20 năm tích lũy học hỏi, và sức chịu dựng của họ cũng có hạn. Không một thể chế độc tài nào có thể phản kháng lại sức mạnh của dân tộc họ, khi người dân không còn chịu đựng nổi những áp chế bất công. Mọi bạo lực của chính quyền chỉ là nhất thời chịu đựng khi còn đủ sức chịu đựng.

Để mở mắt nhà nước VN về trình độ dân trí người VN, bắt đầu từ bây giờ dân chúng VN sẽ “tự phát thật sự” bênh vực những thường dân đang bị áp chế, trên đường phố, trong xóm, trong làng, trong Xã, Huyện, Tỉnh v.v…trong tòa án nhân dân, trong các công sở, trong các công xưởng mà công nhân đang bị bóc lột mà có CAND tham dự bắt bớ công nhân, bênh vực quyền lợi tài phiệt.

Chính quyền đánh đập xua đuổi dân oan khiếu kiện sẽ có sự hiện diện của dân chúng bên cạnh.

Tòa Án Nhân Dân (TAND) xử những nhà tranh đấu cho tự do dân tộc, cho quyền lợi công nhân và nhân quyền dân chúng sẽ có mặt và đòi cho bằng được quyền công dân tham dự.

Cho chính quyền các cấp VN hiểu rằng trình độ dân trí của toàn dân VN đã cao hơn họ tưởng. Không thể lấm lướt xem thường dân trí của ông Bộ trưởng GTVT Hồ Nghĩa Dũng chê dân chúng kém văn hóa giao thông.

Ngày 18-3-2011 tới, Ba Người Trẻ — Minh Hạnh, Huy Chương, Quốc Hùng sẽ bị tòa TAND Trà Vinh đem ra tái xử về tội “phá rối trật tự an ninh chống lại chính quyền nhân dân”. Chỉ vì tội các em muốn lập công đoàn riêng bênh vực cho tầng lớp công nhân khỏi bị hà hiếp bóc lột. Thế là bị chính quyền cầm tù vì khi xử các em không có quyền có luật sư bào chữa.

Ngày 24-3-2011, đến lượt TAND Hà Nội xử Cù Huy Hà Vũ, một công dân Việt Nam dũng cảm, kiên cường, một mình đã ngang nhiên thách thức bạo quyền, một tập đoàn lãnh đạo đầy quyền uy nhiều thế lực.

TAND là của nhân dân – Chúng ta chỉ không được đến tham dự khi nào bảng trước tòa đổi tên TÒA ÁN ĐẢNG CỘNG SẢN VIÊT NAM.

Đinh H. Lĩnh 15/3/2002

danlambao1.wordpress.com

Đối thoại hay giương oai?

Posted by truongthondlb1


Mẹ Nấm – Có người cho rằng, trong các bài tôi viết về ngành công an, tôi luôn khiến cho người đọc đánh đồng công an xấu và công an tốt (nếu có). Tôi cho rằng phán xét là việc xử lý thông tin của bộ não sau khi dùng mắt, dùng tai để nghe và dùng đầu để phân tích. Đối thoại hay giương oai? Bạn sẽ có câu trả lời, sau một buổi làm việc với công an. Hãy cứ thử đi rồi bạn sẽ biết.

Trình tự làm việc về mặt tư tưởng của công an với một “đối tượng nhạy cảm” thường sẽ bắt đầu bằng một tờ giấy mời như sau:

Thường thì công an phường nơi bạn đăng ký hộ khẩu thường trú / tạm trú sẽ chịu trách nhiệm gửi giấy mời cho bạn.

Lần đầu tiên tôi nhận tờ giấy này là vào lúc 4h20p chiều, và làm việc tại công an xã.

Hồi đó bạn Nấm còn nhỏ, nên tôi đã từ chối vì giờ đó là giờ chuẩn bị ăn chiều của bạn ấy, và vì tôi nhận thấy rằng không có viên chức nhà nước nào mẫn cán đến độ có thể ngồi lại làm việc sau 5h chiều. Không tin bạn cứ thử đi trình ký giấy tờ từ khoảng 4h chiều trở đi xem sao.

Khi người đưa giấy mời cho tôi (là ông trưởng thôn) ra khỏi nhà được 15 phút, thì tôi lại phải mở cửa để tiếp 5,6 người khác. Trong đó có 1 ông công an xã mặc sắc phục, và những người khác thì mặc thường phục.

Họ nói chuyện rất lâu, và muốn tôi gửi con ở nhà bà ngoại để làm việc ở công an tỉnh.

Mặc dù tôi đã có một cái giấy mời khác hẹn sẽ làm việc vào lúc 8h sáng hôm sau tại trụ sở công an phường Vĩnh Phước, nhưng họ nói huỷ, và muốn làm việc bây giờ.

Tôi suy nghĩ rất đơn giản mình cứ đi, mình không làm gì sai, mình cứ đối thoại với họ, xong việc thì về.

Và sự thật là ngày hôm đó, sau hơn 4 tiếng làm việc tại công an tỉnh, tôi trở nên mệt mỏi và bực dọc, vì đã đến giờ ngủ của Nấm (hơn 9h tối), nên tôi đứng lên và đi về.

Họ nói rằng, họ cần kiểm tra máy tính của tôi tại nhà, chỉ xem thôi.

Tôi đồng ý.

Và sự thật là gần 2 tiếng tìm kiếm trên máy, không tìm ra thứ họ muốn (mà tôi thực sự cũng chẳng biết họ muốn cái gì nữa) thì họ phán rằng: Họ cần niêm phong máy tính của tôi để đem về công an tỉnh kiểm tra.

Một cuộc tranh cãi đã nổ ra, ba bạn Nấm cho rằng “làm người thì phải biết giữ lời hứa”, đã nói chỉ kiểm tra sao giờ là tạm thu máy tính.

Hơn 11h đêm, quá mệt mỏi, tôi bảo họ cứ làm gì họ muốn, điều tôi cần là hãy ra khỏi nhà tôi, để con tôi được đi ngủ.

Sau đó thế nào thì tôi không kể nữa.

Không xét đến vấn đề ngôn ngữ lịch sự tối thiểu cần phải có cho một tờ giấy mời. Tôi chỉ xét đến lý do mời, và thường thì chỉ vỏn vẹn có một chữ “làm việc”.

Làm việc gì? Không ai biết được, tâm lý thường gặp hễ cứ thấy công an gửi giấy mời, là những người xung quanh mình như công an phường – xã, khóm trưởng, tổ trưởng tổ dân phố sẽ nhìn mình rất khác.

Tôi đã góp ý rất nhiều lần, nếu anh/chị mời tôi làm việc thì nên nói rõ là làm việc gì, như thế mới đúng tinh thần tôn trọng lẫn nhau của một giấy mời.

“Công an có quyền mời người dân đi làm việc, nhà nước không cấm điều đó”. Một đồng chí công an đã nói với tôi như vậy. Và tôi cũng trả lời rằng: “Người dân có quyền từ chối không đi làm việc, nếu xét thấy mình không thu xếp được thời gian – công việc và không rõ mục đích làm việc. Đó là quyền tự do cơ bản của một con người”.

Điều tôi muốn nói ở đây là khi cơ quan công an gửi đi một tờ giấy mời cho người dân, không hiểu họ muốn đối thoại hay giương oai với đối tượng được mời. Bởi nếu mời nhau đi đối thoại, người ta sẽ sắp xếp thời gian và chọn thái độ lịch sự nhất để các bên cùng thoải mái khi làm việc với nhau.

Liên quan đến giấy mời, tôi sẽ kể tiếp một ví dụ mới nhất để mọi người tự rút ra kết luận.

Ở một khu vực sắp bị giải toả trắng, người dân viết đơn khiếu nại gửi đến các cấp chính quyền xã – huyện sau khi không thể thống nhất với phương án đền bù, tái định cư đã đưa ra. Công an xã gửi giấy mời hai vợ chồng một chị là giáo viên đến làm việc với Phòng an ninh của công an huyện.

Cả hai vợ chồng đều ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra. Họ khiếu nại về việc đất đai thì liên quan gì đến an ninh?? Trong khi đơn từ của họ chưa được giải quyết trả lời, thì một tờ giấy mời với lý do: làm việc rất ất ơ từ trên trời rơi xuống.

Chị vợ nhận giấy mời và thông báo là sẽ không đi làm việc, vì chị không thể thu xếp thời gian dạy học trong buổi sáng hôm sau.

10h sáng Thứ Sáu, ngày 11/03/2011, khi đang dạy ở trường, chị nhận tiếp một tờ giấy mời lần 2, mời làm việc vào ngày thứ Bảy, lần này lại tách riêng hai vợ chồng, mỗi người một tời, không mời chung như hôm qua.

Chị vẫn từ chối, vì không rõ lý do “làm việc”.

Vì là giáo viên, nên chị có viết Thư trình bày để nói rõ lý do vì không thu xếp được thời gian và vì không rõ lý do làm việc nên chị dù đã nhận giấy mời cũng vẫn không thể đi làm việc trong tâm trạng đó.

Khi người hàng xóm chuyển thư mời của chị đến công an xã, thì được nhắn rằng: “Con mụ này làm giáo viên mà rất lì lợm, mời 2 lần không đi, có ý định chống đối hả? Để chuyển qua Phòng Giáo dục, giáo dục lại”

8h tối ngày thứ Sáu 11/03/2011, chị nhận tiếp “Giấy triệu tập lần 1″, vẫn với lý do “làm việc”.

Sáng thứ Hai, ngày 21/03/2011, một anh công an mẫn cán, đến tận trường chị công tác để tìm hiểu “tinh thần đối tượng”. Sau đó, chẳng hiểu với lý do hay quyền hành gì, mà anh này mang hồ sơ lý lịch cá nhân của chị để đi photo lại.

Hai giấy mời, một giấy triệu tập trong vòng 48 tiếng, xem chừng không còn là đối thoại nữa. Chưa kể đến việc tự tiện đem lý lịch của người khác đi sao chép mà không có bất kỳ tờ lệnh nào. Có nơi nào mà công an có nhiều quyền hành như thế không nhỉ???

Tôi nghe kể lại câu chuyện trên, và không biết trả lời sao cho câu hỏi”Luật pháp nằm ở đâu vậy em?” của chị.

Hình như trong mọi cuộc khiếu nại – khiếu kiện, thay vì đối thoại để giải quyết vấn đề theo đúng trình tự pháp luật, thì lực lượng công an thường chọn cách hành xử không giống ai như thế chăng?

Có thể đối thoại không khi anh thực sự không có tinh thần tôn trọng và lắng nghe người được mời làm việc?

Đối thoại hay giương oai? Câu trả lời này tôi xin nhường lại cho các bạn – những người đọc bài viết này.

Riêng tôi chỉ muốn nói, đừng bắt người ta phải tôn trọng anh, khi anh hành xử không đáng được tôn trọng như thế.

Đừng đẩy người dân vào thế đối đầu, khi anh chọn cách giương oai.

Mẹ Nấm

http://menam0.multiply.com/journal/item/454/454

Biện minh trạng bênh vực Cù Huy Hà Vũ

Nguyễn Tường Tâm -
Lời nói đầu của tác giả: Sau khi công bố
hai phần đầu của bản biện minh trạng, một số phản hồi
cho rằng người cộng sản áp dụng luật rừng thì tranh luận
pháp lý với họ làm gì và điều cần thiết là phải đòi
hỏi thay đổi toàn bộ hệ thống pháp lý của cộng sản chứ
không phải tranh luận với họ. Đòi hỏi đó đúng về phương
diện chính trị. Nhưng trong khi chúng ta chưa đạt được mục
tiêu chính trị thì thực tế là vẫn có những người trong
nước tranh đấu cho dân chủ bị bắt nhốt và khởi tố bằng
điều 88 hay 79 là hai điều luật trái Hiến Pháp của cộng
sản. Và chúng ta không thể làm ngơ để chính quyền cộng sản
dùng hai điều luật này hành hạ và đe dọa, làm thui chột ý
chí của các người tranh đấu cho dân chủ trong nước. Vì
vậy, người viết nghĩ rằng, với những kiến thức chuyên môn
pháp lý của cá nhân mình và những người khác, cần có những
nghiên cứu chuyên môn để: Thứ nhất hy vọng là giúp được
phần nào các luật sư bênh vực cho các bị cáo. Thứ nhì, hy
vọng sẽ cung cấp được một số kiến thức chuyên môn cần
thiết cho một số vị thẩm phán có lương tâm để họ hiểu
rằng, là một thẩm phán của một đất nước văn minh, họ
chỉ phải xét xử theo "lương tâm và luật pháp" chứ không
theo chỉ thị của Đảng. Và thứ ba, để những người tranh
đấu cho dân chủ đang trong lao tù không cảm thấy cô đơn vì
biết rằng luôn có nhiều người bên ngoài quan tâm tới
họ.

——————————————————–
Để độc giả dễ theo dõi, phần III của biện minh trạng này
được soạn thảo theo bố cục sau: Mở đầu là bằng chứng
số 10 là bài viết của ông Nguyễn Thanh Ty, được luật sư
biện hộ yêu cầu loại trừ vì không cần thiết.
Kế đó là bằng chứng số 9 được biện minh bằng cách áp
dụng học thuyết về hành vi chưa hoàn thành (incomplete attempt).
Thứ ba là bằng chứng số 8 được biện minh bằng cách áp
dụng học thuyết về bằng chứng gián tiếp (circumstantial
evidence).
Sau đó là 7 bằng chứng khác hoàn toàn được biện minh bởi
chính luận điểm và câu văn của tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ trong
các bài do VKS viện dẫn, là ông đã nói và viết sự thật nên
không thể kết án ông tội "xuyên tạc, phỉ báng" như cáo
trạng của VKS.
Nói chung thì việc đánh đổ luận chứng buộc tội của VKS
đối với TS Cù Huy Hà Vũ thì rất dễ dàng. Nhưng các vị
chánh án và hội thẩm có xét xử theo lương tâm và luật pháp
của các nước văn minh hay không lại là một chuyện khác.

MÀN 2 (đã đăng)

Từ phòng nghị án trở ra, ngài chánh án đại diện hội
đồng xét xử tuyên bố: Các luận điểm của vị đại diện
VKS và luật sư bào chữa cần được tòa xem xét cặn kẽ và
cụ thể dựa trên các bằng chứng do VKS trưng dẫn. (Còn tiếp
phần 3: tranh luận về từng bằng chứng.)

MÀN 3: TRANH LUẬN VỀ CÁC BẰNG CHỨNG

Thưa quí tòa, thân chủ tôi có "làm ra, tàng trữ, và lưu hành
một số các tài liệu, và văn hóa phẩm" nhưng các tài liệu
và văn hóa phẩm đó không có nội dung chống "Nhà nước
Cộng Hòa Xã hội Chủ Nghĩa Việt Nam" như VKS khởi tố; mà
đó chỉ là những tài liệu thân chủ tôi bày tỏ sự bất
đồng ý kiến với chính quyền về một số vấn đề. Việc
bày tỏ bất đồng ý kiến của thân chủ tôi, như đã được
chúng tôi trình bày, chỉ là việc thân chủ tôi thực hiện
những "hành vi tham gia quản lý nhà nước và thảo luận các
vấn đề chung của cả nước," một quyền Hiến định.
Nhưng để khởi tố thân chủ chúng tôi, VKS đã viết,
"Các bài viết và trả lời phỏng vấn của Cù Huy Hà Vũ
nêu trên đã có nội dung tuyên truyền chống Nhà nước Cộng
hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, xuyên tạc đường lối chính
sách của Đảng và Nhà nước, phỉ báng chính quyền và thể
chế nhà nước, xuyên tạc cuộc kháng chiến của nhân dân
Việt Nam chống đế quốc Mỹ xâm lược, đòi xóa bỏ vai trò
lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam, đòi đa nguyên, đa
đảng …
"
Tóm lại, VKS đã khởi tố thân chủ chúng tôi hai loại tội
danh nằm chung trong tội danh "Tuyên truyền chống Nhà nước
Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam
" qui định ở điều
88 là:
1-Đòi xóa bỏ vai trò lãnh đạo của đảng Cộng Sản Việt
nam, đòi đa nguyên đa đảng.
2- xuyên tạc và phỉ báng Đảng, Nhà Nước, chính quyền, và
cuộc kháng chiến của nhân dân Việt Nam chống đế quốc Mỹ
xâm lược.
Mười bài báo của ông Cù Huy Hà Vũ được VKS dùng làm bằng
chứng buộc tội "Tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa
xã hội chủ nghĩa Việt Nam
" được tôi đánh số theo
thứ tự từ 1 tới 10, cho dễ theo dõi và viện dẫn và sau đây
chúng tôi xin bác bỏ từng điểm một trong bản cáo trạng của
Viện Kiểm Sát.
* * *

Thưa quí tòa, trong bằng chứng thứ 10 VKS dùng để khởi tố
thân chủ tôi, đó là bài của ông Nguyễn Thanh Ty có tựa đề
"Bom áp nhiệt nổ giữa Ba Đình", VKS cho rằng bài báo đó
có "nội dung xuyên tạc Đảng cộng sản Việt Nam, phỉ báng
chính quyền." Nhưng thật ra bài báo đó không có nội dung
xuyên tạc hay phỉ báng chính quyền, mà bài báo chỉ tường
thuật hai sự thật: Sự thật thứ nhất là nội dung những bài
viết và những phát biểu của thân chủ tôi lâu nay về các
vấn đề chính trị, xã hội, văn hóa của đất nước, mà
trong tiến trình xét xử sắp tới chúng tôi sẵn sàng đối
chất với đại diện VKS về tất cả những nội dung đó.
Sự thật thứ nhì là tuyên bố của nhà văn Trần Mạnh Hảo
trong bài nói chuyện công khai tại Đại Hội Nhà Văn Việt
Nam lần thứ 8 diễn ra từ 4 đến 6 tháng 8 năm 2010. Nội
dung các tuyên bố của nhà văn Trần mạnh Hảo là đúng sự
thật hay "xuyên tạc Đảng cộng sản, phỉ báng chính
quyền" thì thiết tưởng tòa án cần triệu tập, khởi tố
chính nhà văn Trần Mạnh Hảo trong một vụ án khác chứ không
liên quan gì tới vụ án xét xử thân chủ tôi ngày hôm nay.
Nếu nhà văn Trần Mạnh Hảo chưa bị khởi tố về nội dung
bị cho là "xuyên tạc Đảng và phỉ báng chính quyền" của
bản tuyên bố của ông ta thì không thể dựa vào bản tuyên
bố đó mà khởi tố thân chủ tôi tội tàng trữ bài báo đó.
Bởi vậy việc liệt kê bài báo của ông Nguyễn Thanh Ty trong
danh sách các bằng chứng là không cần thiết. Tất cả những
bài viết và phát biểu của thân chủ tôi bị VKS lên án đều
sẽ được chúng tôi trình bày trong phần biện minh sắp tới.
* * *

Bằng chứng số 9 trong bản cáo trạng của VKS là bài "Bàn
về Đảng cầm quyền". Về bài báo này, VKS ghi nhận, "Vũ
đang viết, chưa xong. Nội dung phỉ báng, xuyên tạc vai trò lãnh
đạo của Đảng cộng sản Việt Nam bằng lời lẽ: "…
Đảng cộng sản Việt Nam là đảng cầm quyền hay độc tài?…
chế độ chính trị ở Việt nam trên thực tế là chế độ
độc đảng hay độc tài".
Thưa quí tòa, bản cáo trạng của VKS ghi nhận bài viết của
thân chủ tôi chưa xong; thân chủ tôi đang viết. Như vậy bài
báo này mới đang ở giai đoạn chuẩn bị, chưa hoàn thành.
Thưa quí tòa, về mặt học lý, một hành vi mới ở giai đoạn
chuẩn bị, chưa hoàn thành thì chưa thể bị kết tội, bởi
vì, theo học lý, "từ chuẩn bị tới hành động là một
đoạn đường còn xa. Và trên đoạn đường đó, nghi can có
thể thay đổi ý định và dừng tay lại. Luật pháp văn minh
không muốn trừng phạt nghi can ở giai đoạn chuẩn bị còn vì
muốn khuyến khích nghi can ngừng phạm tội; tránh tình trạng
nghi can nghĩ rằng đã "mình đã lỡ rồi" nên tiến tới
hành động luôn. Tôi xin dẫn chứng một vụ án điển hình
của học lý không trừng trị một hành vi chưa hoàn thành, còn
ở giai đoạn chuẩn bị như sau: Theo học lý, một tiến trình
hành động gồm có 3 giai đoạn: lập kế hoạch (planning phase),
chuẩn bị (preparation phase), và thi hành (execution phase). Trong bài
"The Problem of the Incomplete Attempt" (Vấn đề hành vi không
được hoàn toàn thực hiện) viết bởi David M. Adams trên trang
mạng (http://findarticles.com/p/articles/mi_hb6395/is_3_24/ai_n28719106/)
về vụ án có tên " People v. Miller" trong tòa án Hoa Kỳ. Trong
nội vụ, "nghi can tên Miller được tòa tha bổng tội mưu sát
(attempted murder) sau khi đã báo cho một nhân chứng biết là anh
ta sẽ giết một công nhân làm việc trong một nông trại gần
đó. Miller mang khẩu súng trường bước vào trang trại nơi có
nạn nhân dự trù đang làm việc và tiến tới nạn nhân. Khi
còn cách khoảng 100 mét, nghi can dừng lại và dường như nạp
đạn, nhưng không đưa súng lên nhắm. Nạn nhân bỏ chạy và
nghi can buông súng trong đó đã có đạn. Rõ ràng là nghi can đã
không hoàn toàn thực hiện kế hoạch dự trù." (1)
Dựa trên học thuyết này, vì bài báo của thân chủ tôi chưa
hoàn tất; đó là một hành vi chưa hoàn thành, nên không thể
kết án thân chủ tôi về bài báo này.
Thêm nữa, nội dung bài báo như bản cáo trạng ghi, "… Đảng
cộng sản Việt Nam là đảng cầm quyền hay độc tài?… chế
độ chính trị ở Việt nam trên thực tế là chế độ độc
đảng hay độc tài" thì chỉ là hai câu hỏi do thân chủ tôi
nêu lên. Thân chủ tôi chưa xác định ý kiến của mình thì
không có cơ sở gì để khởi tố thân chủ tôi tội "phỉ
báng, xuyên tạc Đảng cộng sản" được.
* * *

Thưa quí tòa, bằng chứng số 8 trong bản cáo trạng của VKS là
bài báo trong đó VKS viết rằng thân chủ tôi đã "kết án
chính quyền chỉ nhằm tham nhũng qua bài "Đuờng sắt cao tốc
Bắc Nam …", thì ý kiến của thân chủ tôi chỉ là một sự
thật khó thể chối cãi.
Tuy rằng trong bài "Đường sắt cao tốc..", thân chủ tôi
không đưa ra bằng chứng trực tiếp của sự tham nhũng, nhưng
qua những vụ tham nhũng nổi tiếng tràn lan trong quá khứ của
những cán bộ cao cấp trong đảng và nhà nước; trong đó có
những vụ lớn như vụ tham nhũng tiền viện trợ và cho vay
của Nhật Bản, vụ in tiền polimer với Úc, và mới đây nhất
là vụ Vinashin thua lỗ trên 4 tỉ đô la Mỹ ( Theo bài báo,
"Vinashin không thể gặp chủ nợ" của đài BBC ngày mùng
7/3/2011) thân chủ tôi và dân chúng có quyền đặt câu hỏi về
tình trạng tham nhũng tràn lan của các cán bộ cao cấp trong
chính quyền bấy lâu nay.
Ngoài ra, để kiểm chứng sự thật trong nhận định của thân
chủ tôi, tôi đề nghị tòa áp dụng lý thuyết luật học về
"bằng chứng gián tiếp" (Circumstantial evidence) mà hiện nay
đang được tòa án ở các quốc gia văn minh trên thế giới áp
dụng để xác minh là sự thật những tố giác của thân chủ
tôi về nạn "tham nhũng tràn lan trong giới lãnh đạo cao cấp
trong đảng và chính phủ" lâu nay. Để xác định một cán
bộ nhà nước có tham nhũng hay không chỉ cần xét xem số gia
tăng tài sản của họ có bất minh hay không và cùng với sự
gia tăng tài sản đó họ có đóng thuế tương ứng hay không.
Việc kiểm tra này thực là dễ dàng bằng việc áp dụng luật
"kê khai tài sản" cho tất cả các cán bộ lãnh đạo chính
phủ và trung ương đảng. Cho tới nay giới lãnh đạo cao cấp
nhất trong đảng và chính phủ, kể cả bộ chính trị, đã
không dám áp dụng luật kiểm kê tài sản để chứng minh việc
gia tăng tài sản khổng lồ của họ và thân nhân có nguồn
gốc minh bạch, hợp pháp, thì không thể khởi tố thân chủ
tôi tội danh "kết án chính quyền chỉ nhằm tham nhũng" qua
bài báo viện dẫn.
* * *

Thưa quí tòa, bản cáo trạng của VKS có viện dẫn bằng chứng
số 1 là bài: "Phải đa đảng mới chống đuợc lạm
quyền", thân chủ tôi trả lời phỏng vấn đài Châu Á Tự do
(RFA) ngày 01/2/2010, trong đó VKS viết rằng thân chủ tôi đã
"xuyên tạc, phỉ báng chính quyền bằng lời lẽ: "hiện nay
ở Việt Nam người ta sử dụng ngân sách vô tội vạ và rất
nhiều tiền từ ngân sách Nhà nuớc chi vào những việc thậm
chí là Mafia…"
Tôi xin khẳng định qua nội dung bài viết viện dẫn thân chủ
tôi đã viết lên 100% sự thật; và vì thế không thể khởi
tố thân chủ tôi tội danh "xuyên tạc, phỉ báng chính
quyền"được, bởi vì xuyên tạc, phỉ báng là nói sai sự
thật để làm mất phẩm giá hay danh dự, danh tiếng của một
cá nhân hay tổ chức nào đó.
Để dẫn chứng sự thật "chính quyền xử dụng ngân sách vô
tội vạ," trong bài "Phải đa đảng…" thân chủ tôi đã
nêu hai vụ việc cụ thể là vụ chính quyền giải tỏa nghĩa
trang Thanh Mai ở quận Hoàng Mai, Hà Nội, và vụ chính quyền
tổ chức đập bỏ hàng rào ở nhà thân chủ tôi vào buổi
sáng và sau đó nhận thấy hành vi đập phá này là trái pháp
luật nên đã cho lắp lại một hàng rào khác vào buổi tối
cùng ngày.
Theo thân chủ tôi, đây chỉ là hai vụ điển hình của việc
"chính quyền xử dụng ngân sách vô tội vạ,". Trong thực
tế còn "vô số trường hợp bị cưỡng chế, giải tỏa nhà,
thu hồi đất đã xảy ra trên khắp Việt Nam."
Các vụ giải tỏa đất đai bất công đã khiến hàng ngàn dân
chúng tập trung tại thủ đô biểu tình trong nhiều tháng trời
trong thời gian qua đã được các báo, đài đưa tin và thậm
chí cả trang mạng YouYube đưa tin bằng hình ảnh. Chúng tôi
thấy không cần nêu thêm ra đây nữa. Đó là những bằng
chứng sống động của sự thật như thân chủ tôi đã viết
"Hiện nay ở Việt Nam người ta sử dụng ngân sách vô tội
vạ và rất nhiều tiền từ ngân sách nhà nước chi vào những
việc thậm chí có thể gọi là mafia. Tức là dùng vào những
việc hoàn toàn khuất tất, chống lại lợi ích của nhân dân.
Ví dụ như là việc cưỡng chế. Cưỡng chế nhiều lúc trái
pháp luật. Cướp đất của nhân dân hẳn hoi nhưng lại sử
dụng tiền đấy để nuôi bộ máy đi cướp đất của người
dân. Nuôi từ công an đến dân phòng, nuôi những lực lượng
đi đóng cọc rồi khoanh vùng, đập phá nhà cửa của người
dân. Chuyện ấy như cơm bữa ở Việt Nam, trên diện vô cùng
rộng."
Tóm lại, bài báo này không thể được dùng làm bằng chứng
kết tội thân chủ tôi "xuyên tạc, phỉ báng chính quyền."
* * *

Thưa quí tòa, VKS dựa trên bằng chứng số 2 là bài: "Chiến
tranh Việt Nam và ngày 30 tháng 4 dưới mắt tiến sĩ Cù Huy Hà
Vũ", do thân chủ tôi trả lời phỏng vấn của đài VOA ngày
29/ 4/2010 để khởi tố thân chủ tôi đã "xuyên tạc cuộc
kháng chiến chống Đế quốc Mỹ xâm lược" bằng lời lẽ:
"…Tóm lại, việc duy trì cho Đảng Cộng sản Việt Nam
tiếp tục lãnh đạo đất nuớc không khác hơn là để phục
vụ lợi ích phi pháp một nhóm nhỏ trong Đảng Cộng sản Việt
Nam, đi ngược lại với lợi ích của đại đa số nhân dân
trong đó có hàng triệu đảng viên cộng sản và vì vậy quyết
không thể kéo dài hơn được nữa
". "Nhân đây, một
lần nữa tôi kêu gọi ban lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam
mau chóng thực hiện chế độ đa đảng ở Việt Nam bởi nếu
không, hòa hợp, hòa giải dân tộc sẽ trở thành lừa dối dân
tộc với hậu họa đã có thể nhìn thấy trước…
"
Trước tiên, tôi xin lưu ý quí tòa, VKS đã nối liền 2 ý vốn
không có liên hệ với nhau. Ý thứ nhất là "Xuyên tạc
cuộc kháng chiến chống Đế quốc Mỹ xâm lược
" và ý
thứ hai là "việc duy trì cho Đảng Cộng sản Việt Nam
tiếp tục lãnh đạo đất nuớc không khác hơn là để phục
vụ lợi ích phi pháp một nhóm nhỏ trong Đảng Cộng sản Việt
Nam, đi ngược lại với lợi ích của đại đa số nhân dân
trong đó có hàng triệu đảng viên cộng sản và vì vậy quyết
không thể kéo dài hơn được nữa
".
Tôi xin phản biện ý thứ nhất. Thân chủ tôi không "xuyên
tạc cuộc kháng chiến chống Đế quốc Mỹ xâm lược
".
Bằng cớ là trong cuộc phỏng vấn, thân chủ tôi vẫn trân
trọng tuyên bố: "Có một thực tế là Mỹ đã thua trận
trước các lực lượng cộng sản Việt Nam
"
Nhưng tiếp theo đó thân chủ chúng tôi đã bàn tiếp về nghĩa
chủ nghĩa cộng sản. Thân chủ tôi không nói sai sự thật khi
viết rằng, "chủ nghĩa cộng sản dưới màu sắc chủ
nghĩa xã hội chưa bao giờ là một hiện thực ở Việt Nam bởi
cho đến ngày hôm nay hệ tư tưởng ấy vẫn chỉ là "định
hướng" như chính ban lãnh đạo cộng sản Việt Nam thừa
nhận.
" Thân chủ tôi cũng nói đúng sự thật khi viết
tiếp, "Cốt lõi của chủ nghĩa xã hội theo học thuyết
Mác-Lê Nin là kinh tế Nhà nước chỉ huy hay kinh tế tập trung,
kinh tế tư nhân được coi là "bóc lột người" bị loại
trừ. Thế nhưng nền kinh tế xã hội chủ nghĩa đã phá sản
tuyệt đối vào năm 1985 khi chính sách giá-lương-tiền của
Chính phủ Việt Nam gây lạm phát tới 900%, dẫn đến kinh tế
tư nhân hay kinh tế thị trường được Đảng cộng sản Việt
Nam phục hồi tại Đại hội 6 của Đảng vào năm sau,
1986.
" Và thân chủ tôi cũng ghi nhận đúng sự thật khi
viết, "Nhưng phải đến năm 1990 thì chủ nghĩa tư bản
mới được chính danh bằng Luật Công ty và doanh nghiệp tư
nhân. Và Đại hội 10 của đảng Cộng sản Việt Nam diễn ra
cách đây 4 năm đã hoàn tất công cuộc phá bỏ chủ nghĩa xã
hội bằng cách chính thức cho phép đảng viên làm kinh tế tư
nhân.
"
Với những ghi nhận đúng sự thật như vậy, thân chủ tôi đã
rất có lý khi viết, "Sở dĩ có chuyện ban lãnh đạo
Đảng cộng sản Việt Nam nói một đằng, làm một nẻo là vì
họ sợ mất quyền lợi của bản thân.
" Và vì thế,
thật là hợp lý khi thân chủ tôi kết luận, "việc duy
trì cho Đảng cộng sản Việt Nam độc quyền lãnh đạo đất
nước không gì khác hơn là để phục vụ lợi ích phi pháp
của một nhóm nhỏ trong Đảng cộng sản Việt Nam, đi ngược
lại lợi ích của tuyệt đại đa số nhân dân trong đó có
hàng triệu đảng viên cộng sản và vì vậy quyết không thể
kéo dài hơn được nữa!
" Khi ghi nhận đúng sự thật
khách quan về các hoạt động của đảng và chính quyền từ
năm 1985 tới nay thì thân chủ tôi không thể bị khởi tố tội
xuyên tạc như trong bản cáo trạng của VKS. Và nhất là thân
chủ tôi không "xuyên tạc cuộc kháng chiến chống Đế quốc
Mỹ xâm lược" khi trong bài viện dẫn thân chủ tôi vẫn trân
trọng tuyên bố: "Có một thực tế là Mỹ đã thua trận
trước các lực lượng cộng sản Việt Nam
"
* * *

Thưa quí tòa, bằng chứng số 4 trong danh sách các bằng chứng
của VKS đưa ra là bài "Kiến nghị trả tự do cho tất cả
tù nhân cựu quân nhân và viên chức chính quyền Việt Nam cộng
hòa, lấy "Việt Nam" làm quốc hiệu để hòa giải dân
tộc
", do thân chủ tôi trả lời phỏng vấn của đài RFA
ngày 31/8/2010, đồng thời gửi lên trang "Bauxite Vietnam". Dựa
vào bằng chứng này VKS đã kết án thân chủ tôi bóp méo sự
thật về cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc. Phê phán Nhà
nuớc Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam gây chia rẽ, thù
hằn dân tộc bằng lời lẽ: " …Tiếc thay cho ban lãnh đạo
nhà nước Việt nam thống nhất đã không làm đuợc như thế
mà ngược lại – phải nói thật – còn sát muối vào vết
thương chiến tranh chưa kịp lên da bằng việc tập trung cải
tạo trong hàng năm trời cả trăm nghìn quân nhân, viên chức
VNCH, ….đẩy không ít người Việt thuộc chính quyền cũ vào
vòng xoáy thù hận, dẫn đến một số quay ra chống chính
quyền mới, để rồi bị kết tội xâm phạm an ninh quốc gia"
VKS đã kết án thân chủ tôi hai điểm: Thứ nhất là kết án
thân chủ tôi "bóp méo sự thật về cuộc chiến tranh giải
phóng dân tộc." và thứ nhì là, "Phê phán Nhà nước Cộng
hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam gây chia rẽ, thù hằn dân
tộc."
Thưa quí tòa, trong bản kiến nghị viện dẫn, không có điều
nào cho thấy thân chủ tôi "bóp méo sự thật về cuộc chiến
tranh giải phóng dân tộc" như VKS vu cáo. Trái lại thân chủ
tôi đã nhận định đúng đắn "Đó là cuộc chiến tranh
nhằm thống nhất đất nước để Độc lập dân tộc mà nhân
dân Việt Nam đã dành được cách đây 65 năm, ngày 2/9/1945,
được toàn vẹn." Vì vậy không thế kết án thân chủ tôi
"bóp méo sự thật về cuộc chiến tranh giải phóng dân
tộc" được.
Về điểm thứ nhì, thân chủ tôi đã nêu lên một sự thật
khác nữa là, "một khi chiến tranh chấm dứt thì xoá bỏ
hận thù giữa những người Việt từng ở hai bờ chiến tuyến
hay Hòa giải Dân tộc là Nghĩa vụ, và hơn thế nữa, là Đạo
lý của mọi người Việt Nam. Và trong sự nghiệp Hoà giải này
– những người chiến thắng phải đi bước trước, mà giang
tay ôm vào lòng những người anh em chiến bại để tỏ chữ
Hiếu đối với Mẹ Chung – Tổ Quốc, để mọi người Việt
dẫu chính kiến có khác biệt lại xum họp Một Nhà!
" Sự
thật này là một khát vọng tốt đẹp của toàn dân Việt sau
chiến tranh cũng đã từng được cố Thủ Tướng Võ Văn Kiệt
nêu lên.
Từ sự thật trên, đưa tới một sự thật khác mà thân chủ
tôi nêu lên như sau, "Trớ trêu thay, ban lãnh đạo của
nước Việt Nam thống nhất sau 30 năm chiến tranh chẳng những
đã không học tập tấm gương Hòa giải dân tộc của Hồ Chí
Minh, mà ngược lại, còn khoét sâu vết thương của Dân tộc
bằng việc tập trung "cải tạo" trong nhiều năm trời cả
trăm nghìn quân nhân, viên chức Việt Nam Cộng hòa, bằng kỷ
niệm liên tục 35 năm nay "Ngày giải phóng Miền Nam" đậm
chất "thắng – thua"… đẩy không ít người Việt thuộc
chính quyền cũ rơi vào vòng xoáy của sự thù hận với hệ
quả là một số người bị chính quyền mới kết vào "tội
xâm phạm an ninh quốc gia"!

Và hận thù ấy lại dẫn đến chia rẽ khác không kém phần
đau đớn, lần này ngay trong nội bộ những người đã ca khúc
khải hoàn, bởi có mấy gia đình Việt Nam không có người thân
ở bên kia chiến tuyến.

Kinh khủng hơn nữa, chính những hận thù và chia rẽ dân
tộc ấy đang từng ngày, từng giờ tiếp tay cho nguy cơ Việt
Nam bị Bắc thuộc lần thứ Tư và lần này e vĩnh viễn!
"
Thưa quí tòa, Vâng! dựa vào những sự thật vừa nêu, thân
chủ tôi đã "phê phán Nhà nuớc Cộng hòa xã hội chủ
nghĩa Việt Nam, tức là phê phán chính quyền hiện nay gây chia
rẽ, thù hằn dân tộc
". Việc chính quyền vẫn tiếp tục
gây chia rẽ, hận thù dân tộc qua sự kiện trong 35 năm qua
liên tục tổ chức lễ kỷ niệm "Ngày giải phóng Miền Nam"
đậm chất "thắng – thua" là một sự thật cần phải
chấm dứt để thực hiện Hòa giải dân tộc thực sự theo
gương Hồ Chủ Tịch. Thưa quí tòa, phê phán chính quyền, bằng
những sự thật, là thực hiện quyền của Công dân " tham gia
quản lý Nhà nước và xã hội, tham gia thảo luận các vấn
đề chung của cả nước và địa phương, kiến nghị với cơ
quan Nhà nước" theo điều 53 HP. Thưa quí tòa, không ai có thể
khởi tố thân chủ tôi chỉ vì thân chủ tôi vừa nêu lên một
sự thực khách quan vừa thực thi một quyền hiến định.
* * *

Bằng chứng thứ 6 trong bản cáo trạng của VKS là "Bài:
"Tam quyền nhất lập" đồng lòng hại dân
. VKS nhận
định bài báo đó "có nội dung tuyên truyền xuyên tạc, phỉ
báng chính quyền và thể chế Nhà nước Cộng hòa XHCN Việt
Nam" với lời lẽ: "…Vậy là cả Chính phủ, Tòa án,
Quốc hội, cả hành pháp, tư pháp và lập pháp đồng lòng hại
dân. ngược lại 180 độ với Hiến pháp tại điều 2…
"
Thưa quí tòa, thân chủ tôi chỉ viết sự thật và đã chứng
minh các dữ kiện trong bài báo là sự thật nên không thể
khởi tố thân chủ tôi tội "tuyên truyền xuyên tạc, phỉ
báng…"
Những bằng chứng của sự thật đã được thân chủ tôi dẫn
chứng được tóm tắt như sau: "Vậy đâu là nguyên nhân
của sự bất công nói trên? Cả bốn hộ dân khẳng định:
"Văn phòng Chính phủ gạt chúng tôi khỏi danh sách tái định
cư tại 218 Đội Cấn cốt thừa ra 233 m2 tại địa chỉ đắc
địa này để "làm ăn", cụ thể là xây nhà để bán cho
người chưa bao giờ ở số 2 Thụy Khuê. Hiện giờ một chung
cư gồm 15 căn hộ đã được xây xong và bán hết cho những
người ngoài số 2 Thụy Khuê
".
Sau đó, để trợ giúp các nạn nhân, ngày 08/01/2010, Văn phòng
luật sư Cù Huy Hà Vũ đã gửi Chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp của
Quốc hội Lê Thị Thu Ba để khiếu nại và đề nghị vị Chủ
nhiệm Ủy ban Tư pháp Quốc Hội cho biết:
1. Bộ trưởng, Chủ nhiệm VPCP Nguyễn Xuân Phúc không giải
quyết Đơn khiếu nại của các công dân có quyền và lợi ích
hợp pháp bị Văn phòng Chính phủ xâm phạm có vi phạm Luật
khiếu nại, tố cáo hay không?
2. Chánh án TAND TP Hà Nội không thụ lý Đơn khởi kiện vụ án
hành chính v/v Bộ trưởng, Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ
Nguyễn Xuân Phúc không giải quyết Đơn khiếu nại của các
công dân bị Văn phòng Chính phủ xâm phạm theo quy định của
Luật khiếu nại, tố cáo có vi phạm Luật Khiếu nại, tố cáo
hay không?
3. Bộ trưởng, Chủ nhiệm VPCP không giải quyết Đơn khiếu
nại, Tòa án không thụ lý Đơn khởi kiện vụ án hành chính
của các công dân bị Văn phòng Chính phủ xâm phạm theo quy
định của Luật Khiếu nại, tố cáo thì Luật này có còn giá
trị hay không? Quyền và lợi ích hợp pháp của các công dân
này sẽ do cơ quan Nhà nước nào giải quyết?
Nhưng Văn phòng luật sư Cù Huy Hà Vũ đã không nhận được
bất cứ hồi âm nào của Chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp của Quốc
hội Lê Thị Thu Ba.
Như vậy thân chủ tôi đã hoàn toàn viết đúng sự thật khi
viết "Vậy là cả Chính phủ, Tòa án, Quốc hội, cả Hành
pháp, Tư pháp và Lập pháp đồng lòng hại dân, ngược 180 độ
với Hiến pháp tại Điều 2 và Điều 3. Và do đó thân chủ
tôi không thể bị khởi tố tội "tuyên truyền xuyên tạc,
phỉ báng…" như cáo trạng của VKS.
* * *

Bằng chứng số 7 trong bản cáo trạng của VKS là "Bài
"Bà Trần Khải Thanh Thủy cố ý gây thương tích và dấu
hiệu bẫy nguời khác phạm tội
". VKS đã nhận định bài
báo này "có nội dung xuyên tạc, phỉ báng chính quyền trong
việc bắt giữ, điều tra Trần Khải Thanh Thủy" với lời
lẽ: "…vụ bà Trần Khải Thanh Thủy "cố ý gây thương
tích" đã có dấu hiệu rõ rệt của một vụ khiêu khích hay
bẫy người khác phạm tội thực hiện bởi chính cơ quan trấn
áp tội phạm
"(BL 141, 208 đến 212). Thưa quí tòa, trái
với nhận định của VKS, trong bài báo này thân chủ tôi trình
bày hoàn toàn đúng sự thật. Thân chủ tôi viết,
Bốn là, "Anh Điệp bị chảy nhiều máu, ngất đi, được
nhân dân và Công an phường Trung Phụng đưa đi cấp cứu tại
Bệnh viện Đống Đa
". Thế nhưng bức ảnh đăng trên báo
An ninh Thủ đô ngày 10/10 lại cho thấy nhân vật Điệp ngồi
để được băng bó. Không lẽ lại có kiểu "ngất ngồi"?!
Sáu là, việc Công an lấy lời khai của các nhân chứng nhưng
không một lần lấy lời khai của cháu Khuê, con gái 13 tuổi
của vợ chồng bà Thủy, người đã chứng kiến "sát sàn
sạt" sự việc từ đầu chí cuối.
Cũng như vậy, bà Thủy bị nhân vật Điệp đánh vào đỉnh
đầu gây chảy máu (cháu Khuê đã chụp ảnh và trong nhà bà
Thủy hiện còn nhiều vết máu) nhưng Công an lại không cho bà
Thủy đi bênh viện và trên thực tế không báo nào đả động
đến việc bà Thủy bị đả thương.
Thân chủ tôi viết tiếp, các sự kiện trên đủ để nói
rằng Công an hoàn toàn làm trái pháp luật khi chỉ thu thập
chứng cứ chống lại vợ chồng bà Thủy và cố tình để lọt
tội phạm bằng cách không đưa nhân vật Điệp vào vòng tố
tụng.
Ngoài ra, tấm ảnh do Công an cung cấp in rõ ngày chụp 9/10/2009
đăng trên báo Dân trí ngày 9/10 lại bị phát hiện là một
tấm ảnh ghép. Xin quí tòa cho chuyên viên kỹ thuật xét nghiệm
lại ngày chụp tấm ảnh sẽ thấy rõ sự ghép hình gian dối
của cơ quan công an.
Nói tóm lại, những sự thật hiển nhiên vừa trình bày cho
thấy việc làm hoàn toàn trái pháp luật của công an. Và do đó
không thể kết tội thân chủ tôi "xuyên tạc, phỉ báng chính
quyền" như cáo buộc của VKS.
* * *

Bằng chứng 3 trong bản danh sách các bằng chứng của VKS là
bài: "TS Cù Huy Hà Vũ từ khởi kiện thủ tướng đến yêu
cầu xóa bỏ điều 4 Hiến pháp
" do thân chủ tôi trả
lời phỏng vấn của đài VOA khoảng tháng 6/2010. Dựa trên bài
phỏng vấn này, VKS khởi tố thân chủ tôi về tội danh "đòi
xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, và
kêu gọi xóa bỏ điều 4 Hiến pháp"
Quả thực thân chủ tôi có "đòi xóa bỏ vai trò lãnh
đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, và kêu gọi xóa bỏ
điều 4 Hiến pháp
". Nhưng nên hiểu rằng hai đòi hỏi
này thực sự ra chỉ là một với hai cách diễn lời khác nhau
mà thôi. Hoặc ta có thể nói "đòi xóa bỏ vai trò lãnh
đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam
" hoặc ta có thể nói
"đòi xóa bỏ điều 4 Hiến Pháp."
Nếu đã nói nhà nước ta tôn trọng quyền tự do ngôn luận
thì việc người dân nêu kiến nghị hay yêu cầu hay đòi hỏi
bất cứ điều gì trong tinh thần bất bạo động thì là quyền
của họ. Không ai có thể bị khởi tố vì việc hành xử
quyền tự do ngôn luận, một quyền hiến định.
Thêm nữa, để biện minh tính chính đáng cho yêu cầu của
mình, thân chủ tôi đã lý luận một cách đúng đắn rằng,
"Thực vậy, ở các quốc gia thực sự dân chủ hay thực sự
pháp quyền thì việc công dân kiện người đứng đầu Chính
phủ hay nguyên thủ quốc gia thậm chí là chuyện đáng khuyến
khích vì nó thể hiện ở mức độ mẫu mực nguyên tắc
"mọi công dân đều bình đẳng trước pháp luật". Thế
nhưng ở Việt Nam, mặc dầu nguyên tắc trên được Hiến pháp
quy định rất rõ ràng ở Điều 52 và mặc dầu được cả
một hệ thống các đạo luật, từ Luật Khiếu nại, tố cáo
cho đến Pháp lệnh, thủ tục giải quyết các vụ án hành
chính và các Nghị định của Chính phủ hướng dẫn thi hành
bảo hộ, việc công dân khởi kiện ra tòa quan chức chính
quyền dù ở cấp thấp do có những hành vi hay quyết định
hành chính trái pháp luật trên bình diện chung vẫn là bất
khả thi. Nghĩa là Việt Nam đang ở trong một "quái trạng pháp
luật"!
Thân chủ tôi phát biểu tiếp, "nguyên nhân của quái
trạng pháp luật ở Việt Nam chính là sự độc quyền lãnh
đạo đất nước của Đảng cộng sản được Hiến pháp ghi
ở Điều 4.
"
Khi phân tích điều 4 HP, thân chủ tôi nhận định "cần xem
Điều 4 Hiến pháp có hợp lý không đã. Nếu không có lý thì
xóa bỏ là chuyện hoàn toàn bình thường." Sau khi trích dẫn
nguyên văn điều 4 Hiến pháp là: "Đảng cộng sản Việt Nam,
đội tiên phong của giai cấp công nhân Việt Nam, đại biểu
trung thành quyền lợi của giai cấp công nhân, nhân dân lao
động và của cả dân tộc, theo chủ nghĩa Mác – Lê Nin và tư
tưởng Hồ Chí Minh, là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã
hội. Mọi tổ chức của Đảng hoạt động trong khuôn khổ
Hiến pháp và pháp luật", thân chủ tôi nhận định, "Ở
đây có nhiều phi lý đến cùng cực.
Thứ nhất, điều 4 HP ghi, "Đảng cộng sản Việt Nam là lực
lượng lãnh đạo Nhà nước" mà Nhà nước là Lập pháp, Hành
pháp và Tư pháp, tức gồm cả Quốc Hội. Nghĩa là đảng lãnh
đạo Quốc Hội.
Thế nhưng, cũng vẫn Điều 4 Hiến pháp lại ghi: "Mọi tổ
chức của Đảng hoạt động trong khuôn khổ Hiến pháp và pháp
luật" thì điều này có nghĩa Đảng cộng sản Việt Nam phải
tuân thủ Điều 83 Hiến pháp theo đó "Quốc Hội là cơ quan
đại biểu cao nhất của nhân dân, cơ quan quyền lực Nhà
nước cao nhất của nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt
Nam. Quốc hội là cơ quan duy nhất có quyền lập hiến và lập
pháp". Nghĩa là trên Quốc Hội không còn cơ quan quyền lực
nào khác có thể lãnh đạo, có thể ra lệnh cho Quốc Hội."
Ở đây, rõ ràng, do có điều 4 HP mà có sự mâu thuẫn giữa
vai trò của Đảng và Quốc Hội như vừa phân tích. Cơ quan nào
lãnh đạo cơ quan nào không rõ ràng. Đảng là cơ quan cao nhất
nước như theo điều 4 HP hay Quốc hội là cơ quan cao nhất
nước như theo điều 83 HP?. Việc soạn thảo Hiến Pháp, một
văn bản luật căn bản mà lại có hai điều qui định mâu
thuẫn nhau như vậy chứng tỏ người soạn thảo dốt nát không
thể chấp nhận được. Vì thế thân chủ tôi đề nghị bỏ
điều 4 HP là cách hợp lý nhất để giải quyết mâu thuẫn
này.
Thân chủ tôi viết tiếp, "Thứ hai, vẫn theo Điều 4 Hiến
pháp, Đảng cộng sản Việt Nam được quyền lãnh đạo Nhà
nước và xã hội là vì đảng là "đại biểu trung thành
quyền lợi của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của
cả dân tộc". Thế nhưng "đại biểu" phải là kết quả
của bầu cử." Và rồi thân chủ tôi ghi nhận một sự thật
mà toàn dân, kể cả quí tòa, đều biết là, " chưa có ai
từng nghe Đảng cộng sản Việt Nam hay ai đó nói rằng trong
cuộc bầu cử X, Y, Z nào đó đảng được "giai cấp công
nhân", "nhân dân lao động" và "cả dân tộc" bầu làm
"đại biểu"cho họ."
Thân chủ tôi viết tiếp, "Nói cách khác, "đại biểu của
giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc"
dứt khoát là sự mạo nhận của Đảng cộng sản Việt Nam,
không phải do bầu cử mà có, nên quyết không thể là "chính
danh". Mà đảng đã không "chính danh" thì quyết không thể
"lãnh đạo" bất kỳ ai!"
Rồi thân chủ tôi kết luận, "Tóm lại, Điều 4 Hiến pháp
Việt Nam vừa tạo mâu thuẫn về vai trò giữa Đảng và Quốc
Hội vừa cho thấy sự mạo nhận tính cách đại biểu nhân dân
của Đảng Cộng Sản, do đó điều 4 HP là hoàn toàn phi lý và
vì vậy dứt khoát phải xóa bỏ." Thưa quí tòa, qua những
phân tích vừa rồi, tôi thấy quan điểm của thân chủ tôi là
hữu lý và là một đóng góp to lớn cho nền tư pháp Việt nam,
vì thế không thể khởi tố thân chủ tôi về hành động hợp
pháp và có chủ đích tốt đẹp đó được.
* * *

Bằng chứng thứ 5 trong bản danh sách các bằng chứng của VKS
khởi tố thân chủ tôi là bài "phóng viên Trâm Oanh phỏng
vấn Cù Huy Hà Vũ vào tháng 10/2010". VKS nhận định bài phỏng
vấn "có nội dung tuyên truyền, xuyên tạc chủ nghĩa Mác –
Lê Nin, đòi xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng cộng sản
Việt Nam bằng lời lẽ: "…chính quyền dưới sự lãnh đạo
của ĐCSVN hiện nay đang ngày càng trở lên thối nát…".
Thưa quí tòa, về bằng chứng này, tôi có ba điểm cần trình
bày trước tòa. Thứ nhất, thân chủ tôi không xuyên tạc khi
nói về chủ nghĩa Mác-Lê Nin. Thứ hai, thân chủ tôi không
xuyên tạc khi nhận định "…chính quyền dưới sự lãnh
đạo của ĐCSVN hiện nay đang ngày càng trở lên thối
nát…". Và thứ ba, thân chủ tôi đã dựa vào sự thật khi
kiến nghị "xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng cộng sản
Việt Nam".
Thứ nhất, thân chủ tôi không xuyên tạc khi nói về chủ nghĩa
Mác-Lê Nin. Thưa quí tòa, trong phần phản biện bằng chứng số
2 của VKS là bài : "Chiến tranh Việt Nam và ngày 30 tháng 4
duới mắt tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ", tôi đã trình bày rõ ràng
như sau: Thân chủ tôi không nói sai sự thật khi viết rằng,
"chủ nghĩa cộng sản dưới màu sắc chủ nghĩa xã hội chưa
bao giờ là một hiện thực ở Việt Nam bởi cho đến ngày hôm
nay hệ tư tưởng ấy vẫn chỉ là "định hướng" như chính
ban lãnh đạo cộng sản Việt Nam thừa nhận." Thân chủ tôi
cũng nói đúng sự thật khi viết tiếp, "Cốt lõi của chủ
nghĩa xã hội theo học thuyết Mác-Lê Nin là kinh tế Nhà nước
chỉ huy hay kinh tế tập trung, kinh tế tư nhân được coi là
"bóc lột người" bị loại trừ. Thế nhưng nền kinh tế xã
hội chủ nghĩa đã phá sản tuyệt đối vào năm 1985 khi chính
sách giá-lương-tiền của Chính phủ Việt Nam gây lạm phát
tới 900%, dẫn đến kinh tế tư nhân hay kinh tế thị trường
được Đảng cộng sản Việt Nam phục hồi tại Đại hội 6
của Đảng vào năm sau, 1986." Và thân chủ tôi cũng ghi nhận
đúng sự thật khi viết, "Nhưng phải đến năm 1990 thì chủ
nghĩa tư bản mới được chính danh bằng Luật Công ty và doanh
nghiệp tư nhân. Và Đại hội 10 của đảng Cộng sản Việt Nam
diễn ra cách đây 4 năm đã hoàn tất công cuộc phá bỏ chủ
nghĩa xã hội, tức chủ nghĩa Mác- Lê Nin, bằng cách chính
thức cho phép đảng viên làm kinh tế tư nhân."
Khi ghi nhận đúng sự thật khách quan về các hoạt động của
đảng và chính quyền từ năm 1985 tới nay là không còn đi theo
chủ nghĩa Mác-Lê Nin nữa, thì thân chủ tôi không thể bị
khởi tố tội xuyên tạc chủ nghĩa Mác-Lê Nin như trong bản
cáo trạng của VKS.
Thứ hai, thân chủ tôi đã nói đúng sự thật khi phát biểu,
"…chính quyền dưới sự lãnh đạo của ĐCSVN hiện nay đang
ngày càng trở lên thối nát…". Tình trạng thối nát thể
hiện trên nhiều lãnh vực trong xã hội nhưng rõ ràng nhất là
trên lãnh vực tham nhũng. Một tổ chức quốc tế là tổ chức
Minh bạch Quốc tế (Transparency International – gọi tắt là TI),
đang nhận được tài trợ của một số quốc gia cấp viện
để giúp Việt Nam thực hiện chương trình "Phòng, chống tham
nhũng cho khu vực nhà nước, tư nhân và xã hội" từ 2009
đến 2012, theo bản tin ngày 16-12-2010 của đài BBC đã công bố
một kết quả nghiên cứu đáng buồn là tham nhũng gia tăng tại
Việt Nam trong ba năm qua. Trong các lĩnh vực "cảm nhận''
có tham nhũng, cảnh sát được cho là ngành đứng đầu tham
nhũng ở Việt Nam – với 82% số người được hỏi đồng ý.
Theo sau là giáo dục (67%), cán bộ nhà nước, nhân viên hành
chính công (61%), và tư pháp (52%). Cũng theo khảo sát, 84% người
được hỏi nói họ hối lộ để "đẩy nhanh công việc".
Theo khảo sát, người dân Việt Nam phải đưa hối lộ nhiều
hơn so với người dân ở các nước láng giềng – cao hơn cả
Trung Quốc, Indonesia, Thái Lan và chỉ kém Campuchia. Như vậy
không thể khởi tố thân chủ tôi tội danh "xuyên tạc Đảng
và chính quyền" qua nhận định đúng sự thật này.
Thứ ba, thân chủ tôi không thể bị khởi tố khi kiến nghị
"xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam".
Quan điểm này đã được chúng tôi trình bày trong phần phản
biện bằng chứng 3 trong bản danh sách các bằng chứng của VKS,
tức là bài: "TS Cù Huy Hà Vũ từ khởi kiện thủ tướng
đến yêu cầu xóa bỏ điều 4 Hiến pháp" do đó tôi thấy
không cần nêu chi tiết ở đây nữa mà chỉ tóm tắt rằng:
Nếu đã nói nhà nước ta tôn trọng quyền tự do ngôn luận
thì việc người dân nêu kiến nghị hay yêu cầu hay đòi hỏi
bất cứ điều gì trong tinh thần bất bạo động, kể cả
kiến nghị "xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng cộng sản
Việt Nam" thì là quyền hiến định của họ. Không ai có
thể bị khởi tố vì việc hành xử quyền tự do ngôn luận,
một quyền hiến định.
Thêm nữa, trong phần phản biện bằng chứng số 3 viện dẫn,
thân chủ tôi kết luận, "Tóm lại, Điều 4 Hiến pháp
Việt Nam vừa tạo mâu thuẫn về vai trò giữa Đảng và Quốc
Hội vừa cho thấy sự mạo nhận tính cách đại biểu nhân dân
của Đảng Cộng Sản, do đó điều 4 HP là hoàn toàn phi lý và
vì vậy dứt khoát phải xóa bỏ.
" Thưa quí tòa, qua những
phân tích phần phản biện bằng chứng số 3, tôi thấy quan
điểm của thân chủ tôi là hữu lý và là một đóng góp to
lớn cho nền tư pháp Việt nam, vì thế không thể khởi tố
thân chủ tôi về hành động hợp pháp và có chủ đích tốt
đẹp đó được.

KẾT LUẬN

Thưa quí tòa, thân chủ tôi có "làm ra, tàng trữ, và lưu hành
một số các tài liệu, và văn hóa phẩm" và VKS đã dựa vào
các bài báo và phát biểu đó để khởi tố thân chủ chúng
tôi hai loại tội danh nằm chung trong tội danh "Tuyên truyền
chống Nhà nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam" qui
định ở điều 88 là:
1-Đòi xóa bỏ vai trò lãnh đạo của đảng Cộng Sản Việt
nam, đòi đa nguyên đa đảng.
2- Xuyên tạc và phỉ báng Đảng, Nhà Nước, chính quyền, và
cuộc kháng chiến của nhân dân Việt Nam chống đế quốc Mỹ
xâm lược.
Nhưng qua những luận chứng chúng tôi vừa trình bày, thân chủ
chúng tôi không chống chính quyền tức "Nhà nước Cộng Hòa
Xã hội Chủ Nghĩa Việt Nam" bằng bạo lực mà chỉ xử dụng
quyền hiến định tự do ngôn luận (điều 69 HP) để hành xử
một quyền hiến định khác là tham gia quản lý nhà nước
(điều 53 HP). Và trong việc thực thi các quyền hiến định
của mình thân chủ tôi chưa bao giờ xuyên tạc cuộc chiến
đấu chống Mỹ xâm lược của nhân dân ta; thân chủ tôi cũng
chưa bao giờ xuyên tạc bất cứ một sự thật nào. Trong 10 bài
báo và phát biểu, thân chủ tôi luôn luôn trình bày sự thật.
Không có một chi tiết nào cho thấy là thân chủ tôi bịa đặt
để xuyên tạc, phỉ báng. Và dựa vào những sự thật đó,
thân chủ chúng tôi đã đưa ra kiến nghị hữu lý và hữu ích
là bác bỏ điều 4 HP, xóa bỏ vai trò lãnh đạo và "đại
biểu tự nhận" của đảng Cộng Sản Việt Nam. Ngay cả việc
đưa ra kiến nghị này cũng là việc thực thi một quyền hiến
định. Do đó không thể kết án thân chủ tôi như cáo trạng
của VKS được. Tôi yêu cầu tòa tha bổng thân chủ tôi và
trả tự do cho thân chủ tôi ngay từ giờ phút này.
* * *

Sau lời cuối của đại diện Viện Kiểm Sát tòa cho phép bị
can nói lời cuối cùng.

LỜI CUỐI CỦA BỊ CAN

Thưa quí tòa,
Hẳn quí tòa cũng biết, VKS cũng phải thừa nhận tôi không
phải là người chống lại tổ quốc Việt Nam. Bản cáo trạng
của VKS không khởi tố tôi tội danh chống lại nước Việt
Nam.
Vì quá yêu nước nên tôi đã luôn luôn tuân theo Hiến Pháp và
luật pháp trong việc xử dụng mọi quyền hiến định như
quyền tự do ngôn luận, quyền quản lý nhà nước của công
dân để loại trừ cái xấu, mang lại cái tốt cho đất nước
và người dân. Tôi chưa bao giờ bịa đặt, nói sai sự thật
để xuyên tạc một điều gì như VKS vu cáo.
Dù bị vu cáo, áp đặt thế nào đi chăng nữa tôi cũng luôn
luôn khẳng định: Một là, mọi người Việt Nam chỉ có một
tổ quốc là Việt Nam, Chủ nghĩa xã hội không phải là tổ
quốc Việt Nam!
Hai là, Đa đảng là con đường duy nhất để thực hiện một
nước Việt Nam thực sự dân chủ, toàn vẹn lãnh thổ, giầu
mạnh, công bằng và văn minh.
Ba là, liên minh quân sự với Hoa Kỳ là cấp thiết và quyết
định trong việc giữ vững chủ quyền, và lãnh thổ quốc gia.
Tại sao một người yêu nước như tôi lại phải vào tù? Và
tại sao cũng có những người yêu nước khác như tôi cũng đang
phải ở trong tù? Đó là một nghịch lý nếu bảo rằng chế
độ ta hiện nay là một nhà nước pháp quyền. Không ai có thể
ở vị trí tốt đẹp hơn để khởi đầu một tiến trình thay
đổi theo chiều hướng tốt đẹp cho đất nước như ngài
chánh án và quí vị hội thẩm ngày hôm nay. Bản án hôm nay quí
vị sẽ tuyên phán không phải là bản án dành riêng cho Cù Huy
Hà Vũ tôi, mà là bản án dành chung cho tất cả những người
yêu nước, đang ở trong tù hay còn ở ngoài đời.
Ngày hôm nay quí vị được trao cho một trọng trách lịch sử
đối với tổ quốc và dân tộc.
Chỉ lát nữa đây, khi từ phòng nghị án trở ra, quyết định
của quí tòa, ngài chánh án và các vị hội thẩm, sẽ hoặc
đưa quí vị vào lịch sử một cách vinh quang. Quí tòa sẽ
được lịch sử và dân tộc nhớ mãi như những người con
sáng suốt và dũng cảm của tổ quốc, đã có quyết định
đúng đắn, mở đường cho công cuộc cải tổ tận gốc rễ
toàn bộ hệ thống pháp lý, một cải tổ cơ bản để thực
hiện những cải tổ khác, nhằm đưa đất nước đoàn kết
thực hiện những phát triển mọi mặt, đưa đất nước tiến
lên ngang tầm thời đại. Hoặc quí tòa sẽ đi vào lịch sử
trong chiều hướng ngược lại. Tất cả là tùy thuộc quyết
định của quí tòa.
TỔ QUỐC HAY LÀ CHẾT!
Chúc quí tòa sáng suốt và dũng cảm.
© Nguyễn Tường Tâm
© Đàn Chim Việt