Nguyễn Hữu Quý Blog:
Theo điểm tin sáng nay 29/02 của BA SÀM, trong mục tin KINH TẾ có bài “Đây thôn lạm phát”, bác BA SÀM còn trích 4 câu trong khổ đầu của bài thơ; tiếp đó là bài “Đây thôn Vĩ Dạ” của Hàn Mạc Tử.
Tò mò, theo theo link để đến với 2 bài này, và coppy về đây để bạn đọc ta “chuẩn bị tinh thần” cho ... thời bão giá (?!).
Thực tế là, tôi chỉ mới xuống đến Long An, nhưng cũng cách đây 15 năm rồi; Tuy nhiên, các sự kiện liên quan đến Nam bộ nói chung và đồng bằng Sông Cửu Long thì thôi theo dõi thường xuyên, hàng ngày qua báo chí…; đặc biệt là về sự bất hợp lý trong khâu xuất khẩu gạo, và nỗi ám ảnh: “… 68 cô gái bị phát hiện đang xếp hàng chờ ra mắt 5 người đàn ông Hàn Quốc, trong đó 1 người chọn vợ, 4 người tư vấn”; “… khoảng 20 cô gái đang được "xem mặt" để lấy 1 ông chồng Hàn bị liệt”; “… hơn 50 cô gái trẻ (từ các tỉnh miền Tây Nam Bộ) để 2 người đàn ông Hàn Quốc xem mặt chọn vợ” ; “161 cô gái Việt xếp hàng cho 6 người Hàn tuyển… vợ”, vân vân & vân vân, mà tôi đã có dịp trình bầy trong các bài “Đầu năm lạm bàn: Ngành nào sẽ là “vật tế thần” để “ổn định kinh tế vĩ mô”?, hoặc “Đầu năm nghĩ về “Sửa Hiến pháp để dân nắm mọi quyền lực”.
Những người thuộc thế hệ 5x; hoặc 6x không được học thơ Hàn Mạc Tử, vì ngày đó còn cấm, không nằm trong chương trình giảng dạy phổ thông…; Đất nước ta là thế, tất cả những sự thật thì có khi không được đụng đến, chỉ tuyên truyền một chiều, tô hồng… nhiều chính sách chủ trương ngang phè phè, thậm chí là ngu dốt, phản dân hại nước… nhưng một khi là “chủ trương” rồi thì chỉ biết phục tùng, làm theo.
Xin mời các bạn đọc đọc bài thơ “Đây thôn lạm phát” mà BA SÀM đã giới thiệu; tôi cũng không quên coppy bài “Đây thôn Vĩ Dạ”, để các bác tuổi như tôi, chỉ mới nghe mà chưa đọc.
Ngoài ra, tôi có cảm tác một bài, dựa theo bài “Đây thôn lạm phát”, đăng kèm dưới đây.
Đây thôn lạm phát
mỹ tho, 18-02-2011
Sao anh không về xem bão giá
Nhìn giá vàng lên, mọi thứ lên
Tiền! Ôi mất giá, cầm đi chợ
Bão giá vây quanh, mặt xanh dờn.
Giá theo lối giá, lương đường lương
Đời sống giờ đây thật thảm thương
Tiền lương tiền thưởng như chiếc lá,
Có trụ qua mùa bão giá không?
Mơ đến ngày nao đến ngày nao.
Lương mình được lãnh tăng thật cao.
Xã hội "không còn chia giai cấp"
Thiên đường cộng sản ở đâu nào?
(Có thể là thơ Hàn Mặc Tử)
©2011 Xuồng Tam Bản blog
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét