Thứ Hai, 25 tháng 10, 2010

Thư của Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh gửi Chủ tịch Quốc hội và các Đại biểu Quốc hội

Thư của Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh gửi Chủ tịch Quốc hội và các Đại biểu Quốc hội




Một lão tướng 95 tuổi đời, 71 tuổi Đảng như cụ Nguyễn Trọng Vĩnh mà vẫn sôi sục nhiệt huyết vì sự tồn vong của dân tộc, viết bức thư dưới đây gửi Chủ tịch Quốc hội và các Đại biểu Quốc hội về hiểm hoạ của việc khai thác bauxite Tây Nguyên. Lớp hậu sinh chúng ta nhiều kẻ phải lấy làm thẹn trước chí khí của cụ.

Nhưng than ôi biết đâu bức thư này của cụ chẳng làm cho Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Phú Trọng phải phiền lòng.

Còn nhớ khi công luận phê phán mãnh liệt dự án khai thác bauxite Tây Nguyên, thì chính Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Phú Trọng đã cố gạt việc xây dựng hai nhà máy Tân Rai và Nhân Cơ ra khỏi sự giám sát của Quốc hội. Đến khi không thể không đưa ra Quốc hội thảo luận các dự án bauxite, Quốc hội Chủ tịch đã phát biểu với lời lẽ đe doạ những ý kiến phản biện một cách không che giấu: “[…] trong góp ý không nên mơ hồ, tránh sự lợi dụng, kích động của nhiều thế lực sẽ làm hại đến sự đồng thuận trong Đảng, Chính phủ, nhân dân và ảnh hưởng xấu đến quan hệ ngoại giao”.

Nói trắng ra, Quốc hội Chủ tịch sợ việc phản biện bauxite sẽ làm mất lòng ông anh 16 chữ vàng! Chẳng thế, mà cách đây mới hai tháng, Chủ nhiệm Ủy ban Quốc phòng – an ninh Lê Quang Bình đề nghị Chính phủ có báo cáo về tình hình biển Đông và tình hình an ninh trước Đại hội Đảng để các đại biểu thảo luận, tạo sự đồng thuận thì Quốc hội Chủ tịch Nguyễn Phú Trọng kết luận chưa cần báo cáo tình hình biển Đông vì so với báo cáo của Bộ Ngoại giao một năm trước đến nay “không có gì mới”!

Vâng, thì có gì mới đâu chuyện Trung Quốc tuyên bố Biển Đông là lãnh thổ của họ, là lợi ích cốt lõi của họ. Có gì mới đâu chuyện Trung Quốc bắt bớ, đánh đập đòi tiền chuộc ngư dân ta. Và cũng có gì mới đâu khi Quốc hội Chủ tịch phen này đến phen khác hành động như thể “người lạ”, “nước lạ”.

Than ôi!!!

Bauxite Việt Nam





Hà Nội, ngày 26-10-2010

Kính gửi: Chủ tịch và các vị Đại biểu Quốc hội

Ngay khi bắt đầu công bố dự án để Trung Quốc vào khai thác bôxít Tây Nguyên, Đại tướng Võ Nguyên Giáp, nhiều cán bộ lão thành cách mạng, hàng trăm nhà khoa học, chuyên gia, trí thức văn nghệ sĩ đã góp ý kiến là không nên, vì có hại cho an ninh quốc phòng, phá hoại môi trường, ảnh hưởng đến truyền thống văn hóa của các dân tộc Tây Nguyên, vì nguy cơ bùn đỏ độc hại và rất phi kinh tế…

Nhưng dự án vẫn được triển khai.

Vừa qua, xảy ra vụ vỡ hồ bùn đỏ ở Hungari, đầu độc cả một làng và ảnh hưởng đến nhiều nước dọc sông Đanuyp. Liên hệ đến việc việc khai thác bôxít Tây Nguyên, mọi người nơm nớp lo lắng.

Vị lãnh đạo TKV trấn an rằng “ta sẽ làm tốt hơn”. Đấy chỉ là lời nói, thực tế vấn đề không đơn giản! Hungari luyện nhôm ở địa bàn tương đối bằng phẳng, họ đã có truyền thống luyện nhôm lâu đời, có kinh nghiệm, có kỹ thuật cao, xây dựng hồ chứa bùn đỏ với tinh thần trách nhiệm cao với chính dân của họ, hẳn là đập quanh hồ phải hết sức vững chắc, thế mà còn xảy ra sự cố vỡ đập. Còn ở ta, đối tác nước ngoài thực hiện mọi công đoạn trong việc khai thác và luyện alumina. Họ đâu có kinh nghiệm và kỹ thuật cao bằng Hungari. Tinh thần trách nhiệm đối với dân ta đến đâu ai mà biết. Tây Nguyên bình thường thì khan hiếm nước, nhưng đến mùa mưa thì mưa xối xả, nhiều khi kéo dài, ai dám bảo đảm bùn đỏ không tràn bờ hoặc vỡ đập? Khác với Hungari, Tây Nguyên ở độ cao trên 1000m, là nóc nhà của Đông Dương, rừng lại đã tàn phá nhiều, một khi sự cố xảy ra, bùn đỏ độc hại ào ào trút xuống sẽ là đại thảm họa khủng khiếp cho hàng triệu đồng bào miền Nam Trung bộ và miền Đông Nam bộ. Đến lúc ấy ai chịu trách nhiệm? Di họa nhiễm độc còn truyền đến con cháu. Vì là “nóc nhà Đông Dương” nên còn có thể ảnh hưởng đến cả Lào và Campuchia nữa.

Luyện alumina tiêu thụ lượng điện cực lớn. Để vận chuyển alumina xuống đến cảng biển, phải xây dựng hàng mấy trăm km đường theo độ dốc quanh co, khúc khuỷu, phải đầu tư một khoản vốn khổng lồ. Giá thành một tấn alumina sẽ rất cao. Theo tính toán, bán sẽ lỗ. Như vậy khác nào đào tài nguyên của Tổ quốc đem biếu không cho đối tác! Đã không thu được lợi lại chuốc lấy thảm họa.

Tôi đề nghị Quốc hội, với tư cách là cơ quan quyền lực Nhà nước cao nhất, vì lợi ích Tổ quốc, vì an toàn của hàng triệu đồng bào, xem xét, biểu quyết dừng ngay dự án bôxít Tây Nguyên bằng bất cứ giá nào!

Nguyễn Trọng Vĩnh

Cán bộ cách mạng, 71 tuổi Đảng

Tác giả gửi trực tiếp cho BVN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét