Nguyễn Hoàng Hà
Chúng tôi nhiệt liệt hoan nghênh các báo chí trong và ngoài nước như báo Tiền phong, báo Người lao động, báo Express VN, VNMedia, báo Pháp luật, v.v. và cả báo Người Việt ở nước ngoài đã cùng một lúc đồng loạt báo động và lên tiếng phẫn nộ về thái độ vô cảm trước tình trạng tính mạng cụ Rùa Hồ Gươm đang bị đe dọa hàng ngày. Chúng tôi trân trọng giới thiệu tình cảm của bà con Việt kiều ở châu Âu về vấn đề này.
Nếu ai đó đọc bất kỳ trên báo nào đều có tin đăng về cụ Rùa Hồ Hoàn Kiếm đang bị rùa tai đỏ khủng bố và đang nghẹt thở vì ô nhiễm nước hồ... rồi cụ yếu đi rất nhiều, vân vân và vân vân. Người ta lại đọc không biết bao nhiêu tít hứa hẹn của lãnh đạo thành phố, như tham khảo ý kiến làm thế nào để diệt rùa tai đỏ mà đến nay cũng đã gần 2 tháng từ khi phát hiện cụ Rùa bị khủng bố "bin Laden tai đỏ" tấn công. Thế mà kẻ khủng bố vẫn sống nhởn nhơ, cụ Rùa vẫn ngày ngày bị chúng gặm nhấm từ khắp bốn phía và người lãnh đạo thành phố vẫn cứ ngồi rung đùi, còn đồng bào cả nước thì buồn rầu lo lắng.
Hôm nay báo Người lao động lại đăng tin mới nữa là PGS-TS Hà Đình Đức chiều 12-2 cho biết những ngày qua, cụ rùa Hồ Gươm – Hà Nội nổi lên mặt nước nhiều lần với nhiều vết thương rất nặng. Đây là điều ông chưa từng thấy trong hơn 20 năm nghiên cứu về cụ Rùa.
Theo ông Đức, việc cố tìm cách leo lên bờ phía đường Đinh Tiên Hoàng hay cắn vào đường ống cao su dẫn từ trong bờ ra đền Ngọc Sơn dường như là cách thể hiện sự giận dữ của cụ Rùa. Môi trường sống và các vết thương nặng trên lưng đang khiến cụ Rùa sống ngắc ngoải. PGS-TS Hà Đình Đức từng đề xuất đưa cụ Rùa lên bờ để bôi thuốc sát trùng vào các vết thương, đồng thời cơ quan chức năng cần nhanh tay tiêu diệt rùa tai đỏ trong hồ nhưng đến nay, mọi việc vẫn chưa có chút chuyển biến. Dự kiến giữa tháng 2-2011, Sở Khoa học – Công nghệ Hà Nội sẽ tổ chức một buổi tọa đàm về các biện pháp cứu cụ Rùa Hồ Gươm.
Người dân Hà Nội tự hỏi: họp nhiều quá, rồi chần chừ khiến cả nước chê cười làm bẽ mặt người thủ đô. Câu trả lời là có làm hay không thì cứ nói thẳng. Cụ Rùa chết thì Hồ Gươm chẳng ai còn gọi là Hồ Hoàn Kiếm nữa vì trả kiếm cho ai? Thần Kim Quy chết rồi hỏi còn Hoàn Kiếm cho ai? Thử hỏi nếu các vị lãnh đạo thành phố bị kẻ khủng bố cắn, gặm trên thân tứ phía như vậy các vị nghĩ sao? Có cần đến dân chúng lập tức viện trợ chống kẻ khủng bố và đưa mình đến bệnh viện nhờ bác sĩ chữa trị không hay là nằm đó chờ chết? Thật tội nghiệp cho một thần Kim Quy sinh không đúng thời chăng? Nếu cụ Rùa chết thì chắc chắn người ta sẽ gọi Hồ Gưom là Hồ Vô Cảm và đền Ngọc Sơn sẽ có tên mới là Đền Rùa Tai Đỏ.
Người ta đặt ra một câu hỏi lớn là tại sao ông Phó Chủ tịch thành phố phụ trách về Tài nguyên và môi trường hễ đâu có đổ đất, quy hoạch là ông có mặt và rất năng nổ dù xa tận Hà Tây, Ba Vì hay Kinh Bắc hoặc xuống sông Hồng, v.v. nhưng về một danh lam thắng cảnh lịch sử của đất nước, về một Thần Kim Quy tính mạng đang bị đe dọa thì ông lại vô cảm quay lưng?
Chắc chắn vấn đề này sẽ lôi kéo nhiều bạn đọc trong cả nước phải lên tiếng vì Hồ Gươm không phải là của riêng Hà Nội mà là của tất cả người Việt Nam chúng ta.
Là Việt kiều sống ở châu Âu, chúng tôi đọc các bài báo viết về tin này mà xúc động không sao cầm được nước mắt và cũng có cả sự tức giận đối với những sự thờ ơ vô cảm đến mức khó thể diễn tả của những người chịu trách nhiệm trước thủ đô, trước đất nước đã để tình trạng đau lòng đến như vậy?
N. H. H.
Tác giả gửi trực tiếp cho BVN.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét